Thông tin truyện: Tôi và Chồng Cùng Tái Sinh
Tiêu đềTôi và Chồng Cùng Tái Sinh
Mô tảSuốt những năm tháng Kỷ Khang Niên bị đột quỵ, tôi không rời không bỏ, luôn kề cận bên cạnh anh ta.   Tôi tự học y học cổ truyền, ngày ngày đồng hành cùng anh ta trong quá trình phục hồi chức năng.   Tôi bận rộn đến mức chân không chạm đất, cố gắng kiếm tiền lo liệu chi phí thuốc men cho anh ta.   Trọn vẹn mười năm, mái tóc tôi bạc trắng, gương mặt già nua đến mức không còn nhận ra nổi bản thân.   Cuối cùng, mọi nỗ lực của tôi cũng đổi lại được việc anh ta hồi phục như xưa.   Anh ta nói rằng anh ta cảm kích tôi, hứa sẽ yêu thương tôi suốt đời.   Thế nhưng, khi tôi mắc bệnh và gục ngã, anh ta lại không thèm gọi nổi một cuộc cấp cứu cho tôi.   Anh ta đổi thuốc của tôi, thậm chí còn cố ý từ tầng ba ném chậu hoa xuống đập thẳng vào đầu tôi.   Anh ta lạnh lùng đứng nhìn tôi ngã gục trên nền đất lạnh lẽo, đầu chảy m á u đầm đìa.   Tôi chec đúng như anh ta mong muốn, bệnh nặng mà qua đời.   Anh ta thì ôm hết tiền bạc và căn nhà của tôi rồi cao chạy xa bay.   Khi mở mắt lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay về mười hai năm trước.   Kỷ Khang Niên nằm trên giường bệnh, đôi mắt mở to đầy hoảng sợ.   Ồ, thì ra... người quay về không chỉ có một mình tôi.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem9,443
Số chương8
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Đô Thị, Nữ Cường, Vả Mặt, HE, Hiện Đại, Đoản Văn, Trả Thù, Gia Đình, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/2025840
Chương 222/4/20255170
Chương 332/4/20258700
Chương 442/4/20256230
Chương 552/4/20251520
Chương 662/4/20257320
Chương 772/4/20259480
Chương 88.end2/4/20255190
Tôi và Chồng Cùng Tái Sinh

Tôi và Chồng Cùng Tái Sinh

Tôi và Chồng Cùng Tái Sinh
9443
Lượt xem
8
Chương

Mô tả

Suốt những năm tháng Kỷ Khang Niên bị đột quỵ, tôi không rời không bỏ, luôn kề cận bên cạnh anh ta.

Tôi tự học y học cổ truyền, ngày ngày đồng hành cùng anh ta trong quá trình phục hồi chức năng.

Tôi bận rộn đến mức chân không chạm đất, cố gắng kiếm tiền lo liệu chi phí thuốc men cho anh ta.

Trọn vẹn mười năm, mái tóc tôi bạc trắng, gương mặt già nua đến mức không còn nhận ra nổi bản thân.

Cuối cùng, mọi nỗ lực của tôi cũng đổi lại được việc anh ta hồi phục như xưa.

Anh ta nói rằng anh ta cảm kích tôi, hứa sẽ yêu thương tôi suốt đời.

Thế nhưng, khi tôi mắc bệnh và gục ngã, anh ta lại không thèm gọi nổi một cuộc cấp cứu cho tôi.

Anh ta đổi thuốc của tôi, thậm chí còn cố ý từ tầng ba ném chậu hoa xuống đập thẳng vào đầu tôi.

Anh ta lạnh lùng đứng nhìn tôi ngã gục trên nền đất lạnh lẽo, đầu chảy m á u đầm đìa.

Tôi chec đúng như anh ta mong muốn, bệnh nặng mà qua đời.

Anh ta thì ôm hết tiền bạc và căn nhà của tôi rồi cao chạy xa bay.

Khi mở mắt lần nữa, tôi phát hiện mình đã quay về mười hai năm trước.

Kỷ Khang Niên nằm trên giường bệnh, đôi mắt mở to đầy hoảng sợ.

Ồ, thì ra... người quay về không chỉ có một mình tôi.