Thông tin truyện: Trưởng Tỷ
Tiêu đềTrưởng Tỷ
Mô tảMuội muội ta từ nhỏ tính tình hồn nhiên, bướng bỉnh ngang ngược, thế mà lại để tâm đến một hiệp khách giang hồ. Sau lưng phụ mẫu, muội ấy đã quyết định, không phải người ấy thì không lấy.   Thậm chí, muội ấy còn mượn danh ta để lén lút qua lại với người nọ.   Chẳng ngờ có ngày chuyện bại lộ.   Để bảo vệ bản thân, muội ấy không ngần ngại đổ toàn bộ tội danh lên đầu ta. Phụ mẫu cùng đại ca cũng ngấm ngầm ép ta thừa nhận. Đời trước, ta đã không có cách nào biện minh, chỉ đành cắn răng nhận lấy nỗi nhục này thay cho muội ấy.   Chưa dừng lại ở đó, rõ ràng là muội ấy muốn gả vào phủ Trấn Quốc công, vậy mà lại vu oan với người kia rằng chính ta đã xen vào ngăn cản hai người.   Cuối cùng, hắn lại vì lời dối trá đó mà đâm ta một nhát xuyên tim. Ta thảm tử nơi góc hẻm, thi thể bị chó hoang xé xác.   Còn muội ấy, lại thuận lợi bước chân vào phủ Trấn Quốc công, hưởng vinh hoa phú quý.   Một đời làm lại, nhìn ánh mắt cầu cứu từ muội ấy, ta chỉ khẽ bụm miệng cười, nhẹ nhàng đáp một câu:   “Đánh chết là được.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem80,019
Số chương18
Thể loạiNgôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Trả Thù, Gia Đình, Sảng Văn

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Phần 12/4/20258440
Chương 2Phần 22/4/20257220
Chương 3Phần 32/4/20253390
Chương 4Phần 42/4/20255630
Chương 5Phần 52/4/20257270
Chương 6Phần 62/4/20256730
Chương 7Phần 72/4/20258740
Chương 8Phần 82/4/20253430
Chương 9Phần 92/4/20254060
Chương 10Phần 102/4/20252600
Chương 11Phần 112/4/20251900
Chương 12Phần 122/4/20254100
Chương 13Phần 132/4/2025420
Chương 14Phần 142/4/20258560
Chương 15Phần 152/4/20251240
Chương 16Phần 162/4/2025820
Chương 17Phần 172/4/20256790
Chương 18Phần 18 (Hết)2/4/20258850
Trưởng Tỷ

Trưởng Tỷ

Trưởng Tỷ
80019
Lượt xem
18
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
19:43 18/11/2025

Mô tả

Muội muội ta từ nhỏ tính tình hồn nhiên, bướng bỉnh ngang ngược, thế mà lại để tâm đến một hiệp khách giang hồ. Sau lưng phụ mẫu, muội ấy đã quyết định, không phải người ấy thì không lấy.

Thậm chí, muội ấy còn mượn danh ta để lén lút qua lại với người nọ.

Chẳng ngờ có ngày chuyện bại lộ.

Để bảo vệ bản thân, muội ấy không ngần ngại đổ toàn bộ tội danh lên đầu ta. Phụ mẫu cùng đại ca cũng ngấm ngầm ép ta thừa nhận. Đời trước, ta đã không có cách nào biện minh, chỉ đành cắn răng nhận lấy nỗi nhục này thay cho muội ấy.

Chưa dừng lại ở đó, rõ ràng là muội ấy muốn gả vào phủ Trấn Quốc công, vậy mà lại vu oan với người kia rằng chính ta đã xen vào ngăn cản hai người.

Cuối cùng, hắn lại vì lời dối trá đó mà đâm ta một nhát xuyên tim. Ta thảm tử nơi góc hẻm, thi thể bị chó hoang xé xác.

Còn muội ấy, lại thuận lợi bước chân vào phủ Trấn Quốc công, hưởng vinh hoa phú quý.

Một đời làm lại, nhìn ánh mắt cầu cứu từ muội ấy, ta chỉ khẽ bụm miệng cười, nhẹ nhàng đáp một câu:

“Đánh chết là được.”