Thông tin truyện: BẤT KIẾN TUYẾT
Tiêu đềBẤT KIẾN TUYẾT
Mô tảBẤT KIẾN TUYẾT Tác: 一颗大元宵 Ngày đó tuyết rơi rất lớn, Tống Hoài Cảnh nắm tay một nữ tử bước vào cửa. Hắn nói cô nương kia thân thế đáng thương, không có chỗ để đi, lại nói cô nương kia chỉ một lòng muốn đi theo hắn, thật là si tình. Hắn nói nhiều như vậy, cuối cùng thản nhiên mà nhìn ta. “Tri Ý, ta đã ở bên nàng hai mươi bảy năm, thật sự cũng có chút nhàm chán.” “Tri Ý, nàng hiểu ta nhất, ai cũng không vượt qua được nàng, về phần Vu Miểu Miểu chỉ cần vào phủ làm Lương thiếp.” Ta nhìn Tống Hoài Cảnh, bàng hoàng nhớ lại kiếp trước, là Tống Hoài Cảnh bảo vệ ta trong lồng ngực, ta mới không bị chết cóng trong mùa đông năm đó. Trước khi chết, hắn cực kỳ tiếc nuối mà nói với ta: “Trên đời này, nếu có người thật lòng yêu ta thì tốt rồi.” Hiện giờ có giai nhân bên cạnh, xem ra hắn đã sớm không cần tình yêu của ta rồi. Ta gật đầu, hiểu chuyện mà thu dọn tay nải rời khỏi Tống phủ. Sau lại, nghe nói Tống đại nhân tìm khắp toàn thành cũng không tìm được phu nhân của hắn.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem11,326
Số chương9
Thể loạiCổ Đại, Gia Đấu, Gia Đình, Gương Vỡ Không Lành, Ngôn Tình, Ngược, Nữ Cường, Tiên Hiệp, Tu Chân, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/20251,3830
Chương 2Chương 217/4/20251,2430
Chương 3Chương 317/4/20251,2660
Chương 4Chương 417/4/20251,1970
Chương 5Chương 517/4/20251,2400
Chương 6Chương 617/4/20251,2270
Chương 7Chương 717/4/20251,1730
Chương 8Chương 817/4/20251,2470
Chương 9Chương 917/4/20251,2530
BẤT KIẾN TUYẾT

BẤT KIẾN TUYẾT

BẤT KIẾN TUYẾT
11326
Lượt xem
9
Chương

Mô tả

BẤT KIẾN TUYẾT

Tác: 一颗大元宵

Ngày đó tuyết rơi rất lớn, Tống Hoài Cảnh nắm tay một nữ tử bước vào cửa.

Hắn nói cô nương kia thân thế đáng thương, không có chỗ để đi, lại nói cô nương kia chỉ một lòng muốn đi theo hắn, thật là si tình.

Hắn nói nhiều như vậy, cuối cùng thản nhiên mà nhìn ta.

“Tri Ý, ta đã ở bên nàng hai mươi bảy năm, thật sự cũng có chút nhàm chán.”

“Tri Ý, nàng hiểu ta nhất, ai cũng không vượt qua được nàng, về phần Vu Miểu Miểu chỉ cần vào phủ làm Lương thiếp.”

Ta nhìn Tống Hoài Cảnh, bàng hoàng nhớ lại kiếp trước, là Tống Hoài Cảnh bảo vệ ta trong lồng ngực, ta mới không bị chết cóng trong mùa đông năm đó. Trước khi chết, hắn cực kỳ tiếc nuối mà nói với ta:

“Trên đời này, nếu có người thật lòng yêu ta thì tốt rồi.”

Hiện giờ có giai nhân bên cạnh, xem ra hắn đã sớm không cần tình yêu của ta rồi.

Ta gật đầu, hiểu chuyện mà thu dọn tay nải rời khỏi Tống phủ.

Sau lại, nghe nói Tống đại nhân tìm khắp toàn thành cũng không tìm được phu nhân của hắn.