Thông tin truyện: HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ
Tiêu đềHỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ
Mô tảKiếp trước, nàng là Thái tử phi đứng trên vạn người, tận tâm tận lực vì người mà nàng yêu, giẫm lên máu và nước mắt bao người, chính tay giúp hắn dẹp yên quyền loạn. Đổi lại… là một ly rượu độc. Là một câu nói lạnh như băng: "Ta không cần một nữ nhân quá thông minh ở bên cạnh mình." Đến chết, Triệu Tuyết Giao mới hiểu: Nàng là kiếm, nhưng hắn chỉ cần một bông hoa biết cười. Trùng sinh trở lại, nàng thề không bước chân vào Đông Cung thêm một lần nào nữa. Không yêu. Không phục tùng. Không rơi lệ. Chỉ muốn đoạn tuyệt với con đường cũ — kể cả phải giả chết, kể cả phải đốt sạch dĩ vãng. “Kiếp trước là cờ thí, kiếp này… nàng là kẻ đặt tay lên bàn cờ.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem374
Số chương18
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, HE, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Trả Thù, Xuyên Không, Truy Thê, Gương Vỡ Không Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 1: Rượu độc trắng đêm – Người cũng hết tình22/7/2025290
Chương 2Chương 2: Mộng tỉnh – Một đời hoa rụng22/7/2025260
Chương 3Chương 3: Hối hận muộn màng22/7/2025240
Chương 4Chương 4: Cơn mộng cũ22/7/2025250
Chương 5Chương 5: Thái tử phi…đã không còn nữa22/7/2025140
Chương 6Chương 6: Sương mù biên ải22/7/2025190
Chương 7Chương 7: Bí mật ẩn giấu22/7/2025160
Chương 8Chương 8: Ký ức kiếp trước22/7/202560
Chương 9Chương 9: Bức thư mật22/7/202580
Chương 10Chương 10: Ký ức trong lửa22/7/2025260
Chương 11Chương 11: Lửa đêm trắng, dao giấu giữa lòng người22/7/2025240
Chương 12Chương 12: Người từ tro tàn trở lại22/7/2025240
Chương 13Chương 13: Kẻ nằm vùng, kẻ lộ diện22/7/2025170
Chương 14Chương 14: Máu rơi giữa đêm xuân22/7/2025200
Chương 15Chương 15: Ván cờ cuối cùng22/7/2025120
Chương 16Chương 16: Thắng bại đều phải giành22/7/2025310
Chương 17Chương 17: Đế tâm như sương22/7/2025310
Chương 18Chương 18: Hồng tụ không trở gió22/7/2025220
HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ

HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ

HỒNG TỤ KHÔNG TRỞ GIÓ
374
Lượt xem
18
Chương

Mô tả

Kiếp trước, nàng là Thái tử phi đứng trên vạn người, tận tâm tận lực vì người mà nàng yêu, giẫm lên máu và nước mắt bao người, chính tay giúp hắn dẹp yên quyền loạn.

Đổi lại… là một ly rượu độc.

Là một câu nói lạnh như băng:

"Ta không cần một nữ nhân quá thông minh ở bên cạnh mình."

Đến chết, Triệu Tuyết Giao mới hiểu:

Nàng là kiếm, nhưng hắn chỉ cần một bông hoa biết cười.

Trùng sinh trở lại, nàng thề không bước chân vào Đông Cung thêm một lần nào nữa. Không yêu. Không phục tùng. Không rơi lệ.

Chỉ muốn đoạn tuyệt với con đường cũ — kể cả phải giả chết, kể cả phải đốt sạch dĩ vãng.

“Kiếp trước là cờ thí, kiếp này… nàng là kẻ đặt tay lên bàn cờ.”