Thông tin truyện: HÚT THUỐC LÁ CÓ THỂ GÂY UNG THƯ PHỔI
Tiêu đềHÚT THUỐC LÁ CÓ THỂ GÂY UNG THƯ PHỔI
Mô tả[Văn án] Tôi tỏ tình với người bạn thân thiết của bố mẹ, Lý Dật Lễ. Nhưng anh ấy lại dẫn tôi đến gặp một cô gái ngồi trên xe lăn. Cô ấy tên là Phương Duyệt Hy và cũng là người bạn đời tương lai của anh. Lý Dật Lễ nói rằng Phương Duyệt Hy đã mất đi đôi chân và ước mơ của mình vì cứu anh, nên anh phải có trách nhiệm với cô ấy. Tôi không hiểu. Ân cứu mạng nhất định phải lấy thân báo đáp sao? Anh không trả lời câu hỏi của tôi. Kiếp trước, tôi không tin Lý Dật Lễ không yêu mình, nên liên tục thử thách giới hạn của anh. Cho đến khi tôi nhìn thấy anh chứng kiến người khác b-ẻ từng ngón tay của tôi. Nghe tiếng tôi gào khóc thảm thiết mà không chút động lòng. Khi ấy, tôi mới hoàn toàn tuyệt vọng. Sau đó, do chấn thương quá nặng, tôi không thể tiếp tục làm bác sĩ phẫu thuật và cuối cùng đã c ắ t cổ tay tu sat vì u uất. Tỉnh lại lần nữa, tôi không do dự mà nộp đơn vào tổ chức Bác sĩ Không Biên Giới. Trả lại cho anh cô cháu gái ngoan ngoãn năm nào.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem2,056
Số chương3
Thể loạiĐô Thị, Gia Đình, Gương Vỡ Không Lành, Hào Môn, Hiện Đại, Ngôn Tình, Nữ Cường, Trọng Sinh, Trùng Sinh, Vả Mặt

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Kiếp này đến đây thôi.17/4/20257170
Chương 2Nhưng cuộc đời tôi còn dài, tại sao phải giới hạn trong yêu và hận?17/4/20256550
Chương 3Ai rồi cũng phải bước tiếp thôi17/4/20256840
HÚT THUỐC LÁ CÓ THỂ GÂY UNG THƯ PHỔI

HÚT THUỐC LÁ CÓ THỂ GÂY UNG THƯ PHỔI

HÚT THUỐC LÁ CÓ THỂ GÂY UNG THƯ PHỔI
2056
Lượt xem
3
Chương

Mô tả

[Văn án]

Tôi tỏ tình với người bạn thân thiết của bố mẹ, Lý Dật Lễ. Nhưng anh ấy lại dẫn tôi đến gặp một cô gái ngồi trên xe lăn.

Cô ấy tên là Phương Duyệt Hy và cũng là người bạn đời tương lai của anh.

Lý Dật Lễ nói rằng Phương Duyệt Hy đã mất đi đôi chân và ước mơ của mình vì cứu anh, nên anh phải có trách nhiệm với cô ấy.

Tôi không hiểu.

Ân cứu mạng nhất định phải lấy thân báo đáp sao? Anh không trả lời câu hỏi của tôi.

Kiếp trước, tôi không tin Lý Dật Lễ không yêu mình, nên liên tục thử thách giới hạn của anh.

Cho đến khi tôi nhìn thấy anh chứng kiến người khác b-ẻ từng ngón tay của tôi. Nghe tiếng tôi gào khóc thảm thiết mà không chút động lòng.

Khi ấy, tôi mới hoàn toàn tuyệt vọng.

Sau đó, do chấn thương quá nặng, tôi không thể tiếp tục làm bác sĩ phẫu thuật và cuối cùng đã c ắ t cổ tay tu sat vì u uất.

Tỉnh lại lần nữa, tôi không do dự mà nộp đơn vào tổ chức Bác sĩ Không Biên Giới. Trả lại cho anh cô cháu gái ngoan ngoãn năm nào.