Thông tin truyện: Lúc biết yêu người thì đã muộn
Tiêu đềLúc biết yêu người thì đã muộn
Mô tảTa vốn là hoa khôi bán nghệ không bán thân, nhưng vì hắn mà phá lệ. Ta đùa rằng nếu hắn phá thân ta, ta sẽ lấy thân báo đáp, nhưng hắn lại lạnh lùng đẩy ta ra rồi biến mất mấy tháng liền. Lần gặp lại, hắn nói rằng hắn sắp thành thân rồi. Sau này ta mới biết, hắn chẳng phải công tử quyền quý gì, mà là Cửu Ngũ Chí Tôn cao cao tại thượng. Ta cố chấp ở lại thanh lâu, giữ mình vì hắn. Các tỷ tỷ mắng ta ngốc, nói rằng một người như hắn, đời này sẽ chẳng bao giờ quay lại. Nhưng ta không tin, ta dịu dàng ôm bụng nghĩ, lỡ như hắn quay lại thì sao. Đêm đó, ngoài cửa sổ gió rét thổi kèm theo tuyết, ta nhìn hắn đầy hi vọng, nhưng chỉ đợi được một câu nói của hắn: “Đi hòa thân thay nàng ấy, đó là phúc phận của ngươi.”
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem3,181
Số chương14
Thể loạiNgôn Tình, Cổ Đại, SE, BE, Đoản Văn, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nữ

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 12/4/20252430
Chương 2Chương 22/4/20251940
Chương 3Chương 32/4/20252220
Chương 4Chương 42/4/20251900
Chương 5Chương 52/4/20252100
Chương 6Chương 62/4/20251560
Chương 7Chương 72/4/20252220
Chương 8Chương 82/4/20251830
Chương 9Chương 92/4/20251990
Chương 10Chương 102/4/20252150
Chương 11Chương 112/4/20252260
Chương 12Chương 122/4/20252500
Chương 13Chương 132/4/20252670
Chương 14Chương 142/4/20254040
Lúc biết yêu người thì đã muộn

Lúc biết yêu người thì đã muộn

Lúc biết yêu người thì đã muộn
3181
Lượt xem
14
Chương
Trạng tháiHoàn thành
Đánh giá
0(0)
Cập nhật
09:34 10/12/2025

Mô tả

Ta vốn là hoa khôi bán nghệ không bán thân, nhưng vì hắn mà phá lệ.

Ta đùa rằng nếu hắn phá thân ta, ta sẽ lấy thân báo đáp, nhưng hắn lại lạnh lùng đẩy ta ra rồi biến mất mấy tháng liền.

Lần gặp lại, hắn nói rằng hắn sắp thành thân rồi.

Sau này ta mới biết, hắn chẳng phải công tử quyền quý gì, mà là Cửu Ngũ Chí Tôn cao cao tại thượng.

Ta cố chấp ở lại thanh lâu, giữ mình vì hắn.

Các tỷ tỷ mắng ta ngốc, nói rằng một người như hắn, đời này sẽ chẳng bao giờ quay lại.

Nhưng ta không tin, ta dịu dàng ôm bụng nghĩ, lỡ như hắn quay lại thì sao.

Đêm đó, ngoài cửa sổ gió rét thổi kèm theo tuyết, ta nhìn hắn đầy hi vọng, nhưng chỉ đợi được một câu nói của hắn: “Đi hòa thân thay nàng ấy, đó là phúc phận của ngươi.”