Danh sách truyện
Tìm kiếm và lọc truyện theo nhiều tiêu chí
Danh sách truyện (BE)
1. Phía sau một ánh chiều tàn
Tác giả:
Thể loại: dam-my, be, hien-dai
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 7
Lượt xem: 89
Mô tả: giới thiệu truyện: Anh không muốn quay đầu lại, bản thân anh càng không thể quay đầu lại. Dù phía trước là vực cao muôn trượng, anh cũng phải bước tới, kéo theo tất cả những kẻ đã đẩy anh vào bóng tối cùng ngã xuống. Hạnh phúc? Đó là thứ xa xỉ mà anh không bao giờ có được, vậy tại sao những kẻ khác lại xứng đáng? Trong thế giới hiện đại đầy rẫy những toan tính, một tình yêu tưởng chừng như định mệnh lại hóa thành gông xiềng, trói buộc hai trái tim vào vòng xoáy của hận thù và đau khổ. Anh, với quá khứ đầy vết sẹo, đã dựng nên một bức tường thép xung quanh bản thân, quyết không để bất kỳ ai chạm tới. Nhưng liệu anh có thể giữ vững lập trường khi đối diện với người đã từng là tất cả, hay những mảnh vỡ của tình yêu xưa cũ sẽ lại cắt cứa, khiến cả hai chìm sâu vào một kết cục bi thảm, không lối thoát? Đây là câu chuyện về một mối tình 1-1, đầy rẫy ngược tâm và những giằng xé nội tâm, nơi yêu và hận chỉ cách nhau một sợi chỉ mỏng manh, dẫn lối đến một kết cục buồn (BE) khó tránh khỏi.
2. Lâm Chi
Tác giả:
Thể loại: nu-cuong, be, oe, hien-dai, nguoc-nu, tra-thu, guong-vo-khong-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 10
Lượt xem: 684
Mô tả: Khi đoạn video tôi bị Hứa Dã Trì dụ dỗ để "khai trai" lan truyền khắp trường, tôi hoàn toàn thân bại danh liệt. Nhà trường khuyên tôi nên thôi học, quyền bảo lưu học thạc sĩ cũng bị hủy bỏ. Thậm chí có người còn chặn đường tôi để hỏi giá. "Cha là kẻ quấy rối, con gái cũng lăng loàn, đúng là cha nào con nấy, ha ha." "Suốt ngày giả bộ trong sáng, càng nhìn dịu dàng ít nói thì càng chơi bời phóng túng." Khi tôi chạy đi tìm Hứa Dã Trì, trong phòng riêng toàn là tiếng trêu chọc của đám anh em hắn: "Chiêu này ác thật, video được tung ra đúng vào ngày cuối cùng của thời gian công khai [bảo lưu học thạc sĩ] của cô ta, cắt đứt luôn con đường học vấn của cô ta." "Chắc giờ cô ta vẫn nghĩ anh Trì thích cô ta." "Anh Trì đóng kịch ba năm rồi, định khi nào thì vạch mặt cô ta đây?" Hứa Dã Trì lười nhác cười khẩy: "Chắc là ngày Lâm Trí trở về, tôi muốn tạo cho cô ấy một bất ngờ. Những việc cha cô ta đã làm sai với Lâm Trí, luôn phải có người gánh chịu."
3. Sống Ở Trường An Thật Không Dễ Dàng
Tác giả:
Thể loại: co-dai, se, be, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, cung-dau
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 27
Lượt xem: 58,083
Mô tả: Ta đã ở trong Phật tự suốt mười tám năm. Mười tám năm sau, ta trở về với thân phận Trường An công chúa. Mẫu hậu vì muốn bù đắp cho ta, đã tuyên bố trước bao người: sẽ chấp thuận một nguyện vọng bất kỳ của ta. Ta đưa mắt nhìn quanh, rồi chỉ vào người nổi bật nhất giữa đám đông tầm thường—Ngụy Chiêu, nói: "Ta muốn hắn làm phò mã của ta." Về sau ta mới hay, Ngụy Chiêu là thanh mai trúc mã của muội muội ruột ta—Khang Lạc công chúa. Hai người chỉ còn chờ một thánh chỉ ban hôn là có thể nên duyên. Nhưng thì sao chứ? Dù sớm biết như vậy… ta vẫn phải có được Ngụy Chiêu!
4. Cho Tôi Sự Bình Yên
Tác giả:
Thể loại: se, be, hien-dai
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 10
Lượt xem: 2,915
Mô tả: Tôi mắc bệnh nan y, nhưng bạn trai tôi không hề hay biết. Anh từng vì tôi mà từ bỏ ngôi trường đại học mơ ước của mình. Cũng từng, tại hiện trường một vụ tai nạn, bỏ mặc tôi đang bị thương để cuống cuồng chạy về phía một người phụ nữ khác. Tôi đã ra đi đúng vào ngày anh và cô thư ký cùng nhau ở nước ngoài.
5. Ngả rẽ đôi đường
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, do-thi, be, nguoc, nguoc-luyen-tan-tam, tong-tai, truy-the, guong-vo-khong-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 5
Lượt xem: 310
Mô tả: Mọi người đều ghen tị với Lục Vọng Châu vì có một vị hôn thê như tôi – dịu dàng, đảm đang, học vấn lại cao. Mỗi khi nghe vậy, anh ta chỉ cười khẩy một cách khinh miệt: “Mua về thôi.” Tôi không nói gì, chỉ gật đầu ngoan ngoãn rồi tiếp tục bóc vỏ tôm cho anh ta. Sau đó, tin đồn về anh ta và một nữ diễn viên nổi tiếng lan truyền khắp mạng xã hội. Tôi bình tĩnh thu dọn đồ đạc, chuẩn bị rời đi, nhưng anh ta lại đột nhiên nắm chặt tay tôi. “Ở lại đi.” Anh ta nghiến răng nói, lần đầu tiên trong đời cúi đầu “Em muốn bao nhiêu cũng được.” Tôi cười: “Một trăm triệu.” Anh ta lập tức gật đầu, lấy điện thoại ra định chuyển tiền cho tôi. Nhưng tôi chỉ cầm lấy vali, mỉm cười nói nốt câu còn lại: “Cũng không mua được tôi nữa đâu.”
6. TÔI NUÔI MỘT CÔ BÉ MẤT TRÍ NHỚ
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, gia-dau, se, be, oe, hien-dai, hao-mon-the-gia, gia-dinh, chua-lanh, tong-tai, cuoi-truoc-yeu-sau, ngot, duong-the
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 2
Lượt xem: 14
Mô tả: Tôi không ngờ mình có thể nhầm đối tượng xem mắt do gia đình sắp đặt với một cô bé mất trí nhớ. Không còn cách nào khác, tôi đành nuôi cô bé ấy. Vâng, là nuôi cô bé ấy. Suốt 10 năm. "Thật may mắn, cô bé đã nhớ lại mọi chuyện. Và đồng thời cũng quên mất tôi là ai..."
7. Sự Cứu Rỗi Của Thiên Kim Giả
Tác giả:
Thể loại: be, hien-dai, nguoc, hao-mon-the-gia, tong-tai, Thức Tỉnh Nhân Vật
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 16
Lượt xem: 4,246
Mô tả: Ngày hôm trước sinh nhật 18 tuổi, anh trai dẫn về một cô gái, nói với tôi: “Trình Nguyệt, em không phải con ruột của nhà họ Trình, Ngữ Tinh mới là.” Tôi đứng trong đại sảnh rộng lớn, lắng nghe giọng nói lạnh lùng ấy vang vọng lại, não bộ như treo máy suốt cả một phút mới kịp phản ứng, rồi chậm rãi hiểu ra ý nghĩa trong lời nói của anh ta. Cô gái được anh trai tôi che chở phía sau rụt rè ló đầu ra, trên gương mặt lộ chút ngượng ngùng xen lẫn vẻ giảo hoạt chợt lóe qua. Ánh mắt có chút hoảng hốt đánh giá biệt thự xa hoa tráng lệ của nhà họ Trình, trông vào sự xa xỉ gần như phung phí này, nơi mà cô ta sắp trở thành chủ nhân mới. Còn tôi, nhìn gương mặt mang nụ cười quái dị của anh trai — Trình Thần, chỉ cảm thấy trong lòng chợt lạnh. Nếu khi đó tôi biết mình chỉ là một nhân vật trong một quyển ngược văn, tất cả đều là giả dối, thì chắc chắn tôi đã không buồn đến thế.
8. Bản Trường Ca Dang Dở
Tác giả:
Thể loại: dam-my, do-thi, be, hien-dai, nguoc
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 7
Lượt xem: 36
Mô tả: Cuộc đời tôi, Đỗ Nhạc Khanh, là một bản trường ca dang dở của sự hối tiếc và những âm sai dương thác định mệnh. Giờ đây, ở cái tuổi gần đất xa trời, khi mọi giác quan dần mờ nhạt, ký ức lại hiện về rõ ràng hơn bao giờ hết, đặc biệt là cái tên ấy – Diệp Diệu Sinh. Cái tên mà chỉ cần nghe loáng thoáng, trái tim chai sạn này lại nhói lên một nỗi sầu không thể gọi tên, một nỗi đau đã đeo đẳng suốt bao nhiêu năm, chưa từng phai nhạt. Tôi vẫn còn nhớ như in cái ngày những người trẻ tuổi từ ban biên tập tìm đến căn nhà hẻo lánh này để phỏng vấn. Họ nhìn tôi, một ông già yếu ớt, tai không còn rõ, dễ dàng chìm vào giấc ngủ sau vài câu chuyện. Họ muốn nghe về một cuộc đời, một "kỳ di" – kỳ lạ và diệu kỳ – nhưng làm sao họ có thể hiểu hết được cái "nhất sinh" mà tôi thực sự muốn nói đến? "Kỳ Di Nhất Sinh," tôi đã nói vậy, với nụ cười nhạt nhòa của một người đã trải qua quá nhiều biến cố. "Trăm tuổi là tôi, mà Diệu Sinh, thì vừa vặn chính là một đời." Một đời gắn liền với cái tên ấy, một đời đánh đổi bằng những lựa chọn sai lầm, những lỡ làng không thể cứu vãn. Những người trẻ tuổi với đôi mắt sáng ngời không biết rằng, đằng sau câu chuyện về một "phú gia/bố y sinh hoạt" – một cuộc sống đầy biến động từ xa hoa đến giản dị – là cả một trời bão tố trong lòng tôi. Là Sở Nguyên, Tần Hân, Vệ Úc Phàm... những cái tên lướt qua đời tôi, mỗi người một vai trò, một dấu ấn, nhưng không ai có thể lấp đầy khoảng trống mà Diệp Diệu Sinh để lại. Đây là câu chuyện về một tình yêu đã từng nồng cháy nhưng lại lạc mất nhau giữa dòng đời nghiệt ngã, về những ân oán tình thù, về sự day dứt không nguôi của một trái tim chỉ biết khắc khoải gọi tên người thương. Liệu cái giá của sự hối tiếc có quá đắt khi cả một đời chỉ còn lại nỗi đau và những mảnh vỡ của một tình yêu đã định sẵn là bi kịch? Liệu độc giả có thể cùng tôi, Đỗ Nhạc Khanh, quay ngược thời gian để tìm hiểu nguyên nhân của "âm sai dương thác" đã chia cắt chúng tôi, hay chỉ có thể cùng tôi lặng lẽ chìm đắm trong một cái kết buồn, một cái kết mà ngay cả khi đã "trăm tuổi", tôi vẫn không thể nào quên?
9. Ái vấn mộng tàn
Tác giả:
Thể loại: ngon-tinh, be, hien-dai
Trạng thái: Đang ra
Số chương: 3
Lượt xem: 29
Mô tả: Năm thứ ba sau khi chết, tôi báo mộng cho Trần Tri Duật. “Chồng ơi, có thể đốt cho em một con mèo giấy xuống đây chơi cùng cho đỡ cô đơn không?” Trần Tri Duật mỉm cười: “Muốn một con quỷ nam âm u không?” “Muốn muốn muốn! Tốt nhất là có bụng sáu múi!” Anh ấy lấy dây thừng ra. “Được rồi, đợi chút, anh đi chết cái đã.”
10. ANH KHÔNG VỀ NỮA
Tác giả:
Thể loại: be, hien-dai, nguoc, nguoc-nu, gia-dinh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 8
Lượt xem: 2,594
Mô tả: Anh trai tôi chec trong một vụ rơi máy bay. Mẹ nuôi khi ấy gào thét vào mặt tôi: “Không phải vì nó vội vàng quay về để cầu hôn cô thì nó làm sao mà chec được!” Bên cạnh thy thể của anh, người ta tìm thấy một chiếc nhẫn kim cương. Trên chiếc nhẫn đó khắc tên tôi. Tin nhắn cuối cùng mà tôi gửi cho anh, cả nhà cũng đã nhìn thấy: “Anh ơi, em nhớ anh lắm, anh có thể về nhanh một chút được không?” Trong khoảnh khắc ấy, tôi bỗng biến thành kẻ thù của cả gia đình. Ngay cả ba, người vốn luôn hiền hòa, cũng chỉ khẽ thở dài: “Trình Thì, đi đi… coi như chúng ta chưa từng nuôi dưỡng con.” …
11. Tàn Phế Sinh Linh
Tác giả:
Thể loại: do-thi, be, hien-dai, trinh-tham
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 12
Lượt xem: 748
Mô tả: Con gái nhà hàng xóm tôi đã mất tích mười mấy năm trước. Lần đầu tiên tôi gặp lại cô bé, là tại hiện trường một vụ án mạng. Cô bé đã trở thành một người ăn xin, bị vặn gãy hàng chục khớp xương trên cơ thể, rồi bị ném xác xuống hồ nhân tạo ở khu du lịch.
12. Trọng Sinh Về Ngày Tuổi Còn Đôi Mươi
Tác giả:
Thể loại: tieu-thuyet, ngon-tinh, trong-sinh, va-mat, he, be, hien-dai, nguoc, nguoc-nam, guong-vo-khong-lanh
Trạng thái: Hoàn thành
Số chương: 20
Lượt xem: 5,690
Mô tả: Tôi chết vào một ngày mùa đông khi vừa tròn ba mươi tuổi. Ung thư dạ dày giai đoạn cuối, dầu cạn đèn tắt. Khi cơn hấp hối cận kề, Thẩm Ngôn cuối cùng cũng phá được sự ngăn cản của ba mẹ tôi, lao vào phòng bệnh. Anh quỳ xuống bên giường tôi — người đàn ông từng kiêu hãnh hiên ngang, giờ đây đã bị hối hận dày vò đến mức chẳng còn hình người — nắm lấy bàn tay khô quắt của tôi, khóc như một đứa trẻ. “A Tích, A Tích… xin lỗi, là anh sai rồi, tất cả đều là lỗi của anh…” “Nhìn anh đi, nhìn anh một lần nữa… có được không?” Tôi gắng gượng mở mắt, tầm nhìn đã mơ hồ. Tôi không còn thấy rõ gương mặt anh, chỉ cảm nhận được từng giọt nước mắt ấm nóng rơi lã chã xuống mu bàn tay mình. Tôi mấp máy môi, muốn nói với anh rằng: Thật ra, tôi đã tha thứ từ rất lâu rồi. Nhưng tôi không phát ra được bất kỳ âm thanh nào. Khoảnh khắc cuối cùng trước khi ý thức tan biến, tôi nhìn thấy em gái tôi — Lâm Vãn, người luôn mang dáng vẻ yếu đuối đáng thương — đứng nơi cửa phòng bệnh, trên môi là nụ cười thỏa mãn và quái dị. Rồi, thế giới chìm vào bóng tối. Khi mở mắt lần nữa, tiếng ve kêu ngoài cửa sổ báo hiệu giữa hè rực nắng, ánh sáng chói lòa đâm thẳng vào mắt. Tôi đang nằm trong căn phòng quen thuộc của tôi năm nào — nơi tôi đã rời xa suốt mười năm trời. Trên tường vẫn dán tấm poster ban nhạc mà Thẩm Ngôn tặng tôi thuở anh còn là một chàng trai. Tôi bật dậy, chộp lấy chiếc điện thoại đầu giường. Ngày hiển thị trên màn hình là hôm trước sinh nhật lần thứ hai mươi của tôi. Cũng chính là — ngày mà bi kịch bắt đầu. Tôi đã trọng sinh rồi.
TÔI NUÔI MỘT CÔ BÉ MẤT TRÍ NHỚ
Tôi không ngờ mình có thể nhầm đối tượng xem mắt do gia đình sắp đặt với một cô bé mất trí nhớ. Không còn cách nào khác, tôi đành nuôi cô bé ấy. Vâng, là nuôi cô bé ấy. Suốt 10 năm. "Thật may mắn, cô bé đã nhớ lại mọi chuyện. Và đồng thời cũng quên mất tôi là ai..."