Thông tin truyện: TÂM NÁT TÌNH TAN
Tiêu đềTÂM NÁT TÌNH TAN
Mô tảTôi và Vân Diện yêu nhau được một năm, thế nhưng vào ngày Bạch Nguyệt Quang của anh trở về, anh đã tự tay đưa tôi vào t.ù. Sau khi ra t.ù, bố mẹ Vân Diện bảo anh đến đón tôi. Lời đầu tiên anh ấy nói là: "Em còn mặt mũi mà sống?" Tôi đã chẳng còn sức để phản bác, cũng chẳng muốn giải thích. Anh ấy nắm chặt cằm tôi, nói với tôi rằng cả đời này đừng hòng được yên ổn, tôi nhắm mắt lại, một dòng nước mắt lăn dài trên má. Đúng vậy, tôi đã gây ra tai nạn cho Bạch Nguyệt Quang của anh ấy. Từ nay về sau, tôi sẽ không thoát khỏi sự trừng phạt. Bởi vì tôi lớn lên trong nhà anh, được anh che chở 15 năm, yêu anh 15 năm. Sau đó, tôi bị dày vò đến mức không thể chịu đựng nổi nữa. Tôi quỳ xuống cầu xin anh tha thứ cho tôi. Anh vẫn lạnh lùng: "Giản Nhất Đồng, tôi đã nói rồi, tôi muốn cô sống không bằng chết."
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem157
Số chương5
Thể loạiĐô Thị, Gia Đình, Gương Vỡ Không Lành, Hào Môn, Hiện Đại, Ngôn Tình, Ngược, Nữ Cường, Sủng

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 1Chương 117/4/2025300
Chương 2Chương 217/4/2025260
Chương 3Chương 317/4/2025270
Chương 4Chương 417/4/2025340
Chương 5Hết17/4/2025390
TÂM NÁT TÌNH TAN

TÂM NÁT TÌNH TAN

TÂM NÁT TÌNH TAN
157
Lượt xem
5
Chương

Mô tả

Tôi và Vân Diện yêu nhau được một năm, thế nhưng vào ngày Bạch Nguyệt Quang của anh trở về, anh đã tự tay đưa tôi vào t.ù.

Sau khi ra t.ù, bố mẹ Vân Diện bảo anh đến đón tôi. Lời đầu tiên anh ấy nói là: "Em còn mặt mũi mà sống?" Tôi đã chẳng còn sức để phản bác, cũng chẳng muốn giải thích. Anh ấy nắm chặt cằm tôi, nói với tôi rằng cả đời này đừng hòng được yên ổn, tôi nhắm mắt lại, một dòng nước mắt lăn dài trên má.

Đúng vậy, tôi đã gây ra tai nạn cho Bạch Nguyệt Quang của anh ấy. Từ nay về sau, tôi sẽ không thoát khỏi sự trừng phạt. Bởi vì tôi lớn lên trong nhà anh, được anh che chở 15 năm, yêu anh 15 năm. Sau đó, tôi bị dày vò đến mức không thể chịu đựng nổi nữa. Tôi quỳ xuống cầu xin anh tha thứ cho tôi. Anh vẫn lạnh lùng: "Giản Nhất Đồng, tôi đã nói rồi, tôi muốn cô sống không bằng chết."