Thông tin truyện: TRƯỞNG CÔNG CHÚA THẬT MỊ HOẶC
Tiêu đềTRƯỞNG CÔNG CHÚA THẬT MỊ HOẶC
Mô tả[Ta là Trưởng công chúa phong lưu thành tính, nhưng lại bị nam sủng lột da. Ngày ta chết, mọi người vỗ tay vui mừng. Chỉ có phò mã vốn luôn không có tình cảm tốt với ta, một đêm bạc đầu, máu và nước mắt tuôn trào. Sau này, Tạ Thức Ngôn vì ta mà vạch tội, chém tay tân vương, giết sạch một trăm lẻ tám người đã chứng kiến cảnh hành hình năm đó. Trọng sinh một lần nữa, ta hối hận rồi. Ta nắm chặt áo của y, nhưng bị Tạ Thức Ngôn từng ngón từng ngón bẻ tay ra. “Công chúa, thần đã có người trong lòng, xin tự trọng.” “Nếu công chúa nghe không rõ, thần có thể nói lại lần nữa.” “Xin ngài, tự trọng.” Tạ Thức Ngôn khẽ nhấn mạnh hai chữ cuối cùng. Ta không thể tin vào mắt mình, gần như dùng cả tay chân để níu lấy y. Hoặc nói đúng hơn, là ôm lấy. “Hàm Chương! Con buông tay cho trẫm! Làm loạn cái gì!” Giọng nói kinh ngạc và giận dữ của phụ hoàng cũng từ phía sau vọng tới. Nhưng ta không thể quan tâm gì nữa.
Trạng tháiHoàn thành
Tác giảĐọc Xíu - Admin
Lượt xem326
Số chương19
Thể loạiTiểu Thuyết, Ngôn Tình, Trọng Sinh, Cổ Đại, Gia Đấu, Nữ Cường, Vả Mặt, Vô Tri, Ngược, Ngược Luyến Tàn Tâm, Ngược Nữ, Ngược Nam, Trả Thù, Cung Đấu, Ngọt, Gương Vỡ Lại Lành

Danh sách chương

STTTiêu đềNgày đăngLượt xemBình luận
Chương 112/4/2025110
Chương 222/4/2025230
Chương 332/4/2025140
Chương 442/4/2025220
Chương 552/4/2025190
Chương 662/4/2025300
Chương 772/4/2025210
Chương 882/4/2025220
Chương 992/4/2025200
Chương 10102/4/2025150
Chương 11112/4/2025120
Chương 12122/4/2025130
Chương 13132/4/2025150
Chương 14142/4/2025200
Chương 15152/4/2025250
Chương 16162/4/2025200
Chương 17172/4/2025100
Chương 18Ngoại Truyện 12/4/2025120
Chương 19Ngoại Truyện 22/4/2025110
TRƯỞNG CÔNG CHÚA THẬT MỊ HOẶC

TRƯỞNG CÔNG CHÚA THẬT MỊ HOẶC

Mô tả

[Ta là Trưởng công chúa phong lưu thành tính, nhưng lại bị nam sủng lột da.

Ngày ta chết, mọi người vỗ tay vui mừng.

Chỉ có phò mã vốn luôn không có tình cảm tốt với ta, một đêm bạc đầu, máu và nước mắt tuôn trào.

Sau này, Tạ Thức Ngôn vì ta mà vạch tội, chém tay tân vương, giết sạch một trăm lẻ tám người đã chứng kiến cảnh hành hình năm đó.

Trọng sinh một lần nữa, ta hối hận rồi.

Ta nắm chặt áo của y, nhưng bị Tạ Thức Ngôn từng ngón từng ngón bẻ tay ra.

“Công chúa, thần đã có người trong lòng, xin tự trọng.”

“Nếu công chúa nghe không rõ, thần có thể nói lại lần nữa.”

“Xin ngài, tự trọng.”

Tạ Thức Ngôn khẽ nhấn mạnh hai chữ cuối cùng.

Ta không thể tin vào mắt mình, gần như dùng cả tay chân để níu lấy y.

Hoặc nói đúng hơn, là ôm lấy.

“Hàm Chương! Con buông tay cho trẫm! Làm loạn cái gì!”

Giọng nói kinh ngạc và giận dữ của phụ hoàng cũng từ phía sau vọng tới.

Nhưng ta không thể quan tâm gì nữa.